Tin tức Đời sống - xã hội
Tôi làm việc được 10 năm, trải qua 5 ông chủ và phát hiện: Tất cả đều là kẻ nói dối!
Thế giới này không có gì là hoàn hảo, đương nhiên không có quản lý hoàn hảo 100%. Nhưng, nếu chúng ta sẵn sàng chủ động mở lòng, quan tâm đến người xung quanh, có thể bạn sẽ thấy rằng ông chủ mà bạn đang ghét chưa hẳn là quá tệ.
Trước khi bắt đầu kinh doanh riêng, tôi đã có 10 năm kinh nghiệm làm việc và tôi đã gặp 5 ông chủ. Họ có tính cách khác nhau và phong cách lãnh đạo khác nhau, nhưng giữa họ có một điểm chung, đó là gạt tôi. Vâng, 5 người này đều là kẻ nói dối vì một lý do nào đó. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ hối hận vì đã làm việc với họ.
01
Lần này, chúng tôi sẽ tham dự sự kiện của nội bộ công ty nhằm khen thưởng các cá nhân có đóng góp lớn cho công ty. Ông Lưu, ông chủ đầu tiên của tôi, là một người tham công tiếc việc, đòi hỏi, không khéo léo.
Vào mùa hè năm 2008, ông đã tổ chức cho nhân viên đi du lịch và nói: “Hãy thư giãn, lần này, chúng ta phải cố gắng hơn gấp bội phần vì trận chiến tiếp theo sẽ rất ác liệt”. Chúng tôi đi thuyền dọc theo sông để thưởng ngoạn phong cảnh, ăn uống, ca hát và “quẩy” hết mình.
Theo yêu cầu của sếp, toàn bộ chuyến đi chơi sẽ không nói về công việc, nếu không sẽ bị phạt. Mọi người đều chơi đùa vui vẻ, ăn uống và nhậu nhẹt thả ga. Vì ham vui, chúng tôi đã uống đến 3 giờ sáng, đi đứng loạng choạng đến mức phải kiếm khách sạn để ngủ vì đi không vững. Đối với tôi, sếp chính là người ấn tượng nhất mà tôi đã từng biết trong cuộc đời đi làm của mình. Đêm đó, bầu trời đêm đầy sao, trong trẻo, giống như tương lai tuyệt vời mà tôi từng tưởng tượng.
Nơi làm việc ban đầu, tôi cứ ngỡ không có gì phức tạp. Tuy nhiên, sếp tôi đã nói dối mọi người. Vào ngày đầu tiên trở lại công ty, ông ấy đã long trọng tuyên bố nghỉ việc. Tôi nhận ra rằng sếp thường nói lời chia tay với mọi người theo cách như vậy. Vì sếp không muốn chia tay trong nước mắt, buồn bã, sếp muốn nhân viên mình phải vui vẻ để sếp vui vẻ rời công ty.
Dù rất buồn nhưng cảm ơn sếp vì bài học ông đã dạy tôi rằng: Những kỉ niệm chúng ta từng có cùng nhau sẽ là một kỉ niệm đáng nhớ và nó có giá trị khi chia tay nhau.
02
Minh, ông chủ thứ hai của tôi, không giống như ông Lưu, anh này là một người tốt bụng như anh trai trong nhà vậy. Tôi chưa bao giờ thấy anh ta nóng nảy. Khi chúng tôi bị khách hàng chất vấn hay tra tấn, anh ta đã đến tận chỗ tôi và khách hàng đang chất vấn để hỗ trợ, anh ta đã giúp tôi xóa bỏ rào cản giữa công ty với khách hàng bằng nghiệp vụ và kinh nghiệm của mình để đảm bảo sự hài lòng của khách hàng và làm cho khách hàng khó tính nhất của công ty phải khen ngợi về tài ăn nói và thuyết phục khách hàng của anh.
Minh luôn từ từ và thường có câu cửa miệng là: “Công việc không phải là để sống, vậy đừng tạo cho mình quá nhiều áp lực.” Anh luôn nói câu này cho toàn bộ bộ phận. Nhưng nếu bất cứ ai nói gì cấp dưới của anh, anh sẽ nói lí lẽ thậm chí không ngần ngại chỉ trích họ, cho dù họ là ai đi nữa.
Không ai có thể ngờ rằng anh đã ra đi do tự tử. Cho đến nay, tôi vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên tôi nhìn thấy email thông báo của công ty, nỗi bàng hoàng bên trong tôi nổi dậy, trong một thời gian dài, chúng tôi không thể chấp nhận sự thật này. Lẽ nào là do căng thẳng công việc, nhưng làm thế nào nó có thể xảy ra với Minh? Anh ấy là trái tim của tất cả chúng tôi, sự ấm áp của anh ấy giống như ánh nắng mặt trời buổi sáng. Đã nhiều lần anh bảo rằng công việc không phải chỉ để sống, đừng tạo cho mình quá nhiều áp lực …
“Cái này làm dễ thôi, để anh”, có phải chỉ để nói với người khác? Tại sao anh ta lại ôm đồm tất cả những áp lực không thể chịu đựng được và cuối cùng anh phải trả cái giá đắt đến vậy?
Vài năm sau, khi tôi bắt đầu tự mình quản lý mọi thứ và bây giờ tôi bắt đầu làm ông chủ, tôi dần nhận ra rằng cô đơn là số phận không thể tránh khỏi của các nhà quản lý. Những áp lực và lo lắng tiềm ẩn đó không bao giờ có thể được chia sẻ một cách trung thực với cấp dưới. Đó là nghệ thuật quản lý để đánh lừa cấp dưới, nhưng nói dối chính mình là xoay chuyển sự tự tin và tiếp tục đối mặt với những khó khăn một mình trong cuộc sống.
Anh Minh này, anh là một kẻ nói dối. Tôi ước gì anh có thể tiếp tục nói dối chúng tôi và nói dối chính mình. Nhưng anh… Tôi hy vọng rằng anh đang ở trên thiên đường và hạnh phúc nhé!
03
“Chỗ tôi không có nhân viên hỗ trợ ngay bây giờ, anh có thể tự làm”.
Sếp tiếp theo của tôi là anh Lê. Anh Lê luôn coi trọng chất lượng cuộc sống, điều này cũng khiến anh ta chú ý hơn đến sự công bằng và kinh nghiệm của nhân viên trong việc quản lý. Là một bộ phận điều hành trong ngành dịch vụ, phạm vi kinh doanh của chúng tôi có mặt khắp đất nước.
Vào một dịp nọ, đồng nghiệp và tôi đã thực hiện một dự án, nhưng có những dự án quan trọng và mọi người cần hỗ trợ. Khách hàng ở đó rất khắt khe. Văn phòng địa phương đã gọi cho sếp, tôi và đồng nghiệp đã im lặng một hồi để nghe ông ta nói gì. Ông sếp ngay lập tức trả lời bên kia: “Hiện giờ bên tôi không có nhân viên để hỗ trợ. Các anh có thể tự làm điều đó hoặc nhờ một số nhân viên của công ty con bên quận kế bên để họ giúp đỡ”. Tôi không thể tin rằng những người như ông Lê có thể nói những điều này. Tuy sếp đã gạt chúng tôi, nhưng cảm ơn sếp đã nói điều này.
Mặc dù cách này không phải là một hành động chuyên nghiệp, nhưng nó là chất kết dính tốt nhất cho mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới, giữa các chi nhánh với nhau. Đối mặt với các quy tắc lạnh lùng và vô tình nơi làm việc, chúng ta cần sự chăm sóc và những sự trợ giúp từ các nhân viên cùng phòng, thậm chí là các phòng khác trong công ty.
04
“Đúng lúc, tôi không thể cho bạn danh hiệu nhân viên xuất sắc”
Năm 2012, tôi rời công ty. Lúc đó, ông chủ Lý Phi phải tâp hợp các nhân viên của công ty và chuẩn bị cho tôi một bữa tiệc chia tay. Ông chủ còn tặng cho tôi một chiếc áo sơ mi hàng hiệu nữa. Một tháng trước khi làm tiệc chia tay, tôi hẹn sếp đi uống trà và hỏi khéo vụ danh hiệu nhân viên xuất sắc ông sẽ trao cho ai. Chúng tôi uống trà và đàm đạo một hồi rồi sếp nói: “Tôi rất biết ơn về những đóng góp của anh trong công ty. Chỉ là, đúng thời điểm, tôi không cho anh danh hiệu nhân viên xuất sắc.”
Hàng năm, công ty tiến hành lựa chọn và công nhận những nhân viên xuất sắc trong công việc. Ngoài danh dự, người nhận giải thưởng còn được tăng lương và thưởng cuối năm. Khi tôi chỉ đạo nhóm thực hiện dự án, quá trình này rất khó khăn và hiệu quả rất tốt. Khách hàng đã viết một lá thư cảm ơn đặc biệt, đây thực sự là một tương lai đầy hứa hẹn với cả team tôi.
Nhưng làm sao mọi người có thể không bình chọn cho tôi vì họ đều chứng kiến nỗ lực của tôi trong thời gian qua, nay tôi nghỉ việc ở công ty rồi. Coi như quà động viên hay quà chia tay cũng được. Vài tháng sau, thẻ ngân hàng của tôi nhận được một khoản tiền, đó là giải thưởng cuối năm của công ty cũ. Theo mức lương hàng năm trước đó, tỷ lệ này sẽ là mức cao nhất tôi từng có.
Tôi đã xem các con số trong tin nhắn văn bản của ngân hàng và tôi đã lặng người khi coi số dư tài khoản. Nhưng chẳng khác gì so với những tháng trước khi tôi lập công. Tôi chợt nhớ rằng anh ấy nói rõ ràng, tôi có thể không trao cho bạn danh hiệu nhân viên xuất sắc đúng lúc.
Sếp Lý, ông nói dối tôi. Nhưng cảm ơn ông cũng đã dạy tôi. Uống trà và nói chuyện vui vẻ với cấp trên chưa hẳn mang lại hiệu xuất và sự thăng tiến trong tương lai.
05
“Từ nay về sau, anh và tôi sẽ chiến đấu bên cạnh nhau. Bạn dọn đường phía trước, tôi cung cấp hạt và cây”.
Lâm là ông chủ cuối cùng của tôi, nhưng tôi cảm thấy anh ta không giống như ông chủ. Chúng tôi từng là đối thủ cạnh tranh của nhau. Nhưng cùng nhau gặp mặt với những khách hàng chung, từng giành chiến thắng lẫn nhau. Anh nghe tin tôi rời công ty ban đầu, anh nhanh chóng liên lạc, để tôi giúp anh. “Từ đó trở đi, anh và tôi sẽ chiến đấu bên cạnh nhau. Anh dọn đường, tôi cung cấp hạt và cây.” Tôi đã bị xúc động bởi câu này và đồng ý đi.
Anh Lâm thực hiện lời hứa của mình, chúng tôi đã làm việc rất tốt với nhau. Nhưng bất cứ khi nào tôi quyết định, anh ta hoàn toàn không hai lời, anh ta sẽ làm hết sức mình để giúp tôi đấu tranh và lên tiếng trước những việc sai trái và anh ta luôn tin và ủng hộ phán đoán của tôi. Ánh mắt của anh ta hướng về cấp dưới nhiều hơn và anh ta không để tâm đến cấp trên của mình. Đặc biệt đối với một số yêu cầu thô lỗ, anh ta lên tiếng ngay thay vì nịnh cấp trên. Do đó, sự nghiệp của anh không được suôn sẻ.
Tôi đã ở công ty được vài tháng. Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy phải chuyển công tác và nhiệm kỳ của anh ấy ở đây sắp hết. Tôi trách anh ta tại sao lại gọi tôi đến để nghe điều này. Anh bảo nếu nói qua điện thoại thì liệu tôi có đồng ý đến không. Mặc dù anh là kẻ nói dối, nhưng tôi thật lòng cảm ơn anh đã dạy tôi.
Trong công ty, mặc dù cạnh tranh gay gắt và khốc liệt nhưng đâu đó vẫn còn có những người sếp rất chu đáo, tận tâm, hết lòng ủng hộ nhân viên và xứng đáng là bạn của nhân viên đến hết kiếp này.
***
Một số người có thể nghĩ rằng tôi may mắn hơn, tôi đã gặp được 5 người sếp tốt trong 10 năm làm việc. Trên thực tế, tất cả họ đều có những khuyết điểm riêng. Có thể trong công tác quản lý, họ không hoàn hảo, cũng khôg sao cả. Thế giới không có gì là hoàn hảo, đương nhiên không có quản lý hoàn hảo 100%. Nhưng, nếu chúng ta sẵn sàng chủ động mở lòng, quan tâm đến người xung quanh, có thể bạn sẽ thấy rằng ông chủ mà bạn đang ghét chưa hẳn là quá tệ.
Năm ông chủ của tôi, họ đã lừa dối tôi mà không có ngoại lệ, nhưng ở họ có một số điểm tốt, tôi sẽ cố gắng học hỏi những đức tính này một cách hợp lý để áp dụng vào việc quản lý của mình.
Chỉ về điểm này, tôi không chấp nhất với họ vì tất cả những điều họ lừa dối tôi và nhường nhịn tôi. Từ tận đáy lòng này, một lần nữa, cảm ơn các sếp đã chỉ dẫn, quan tâm và trở thành bạn tốt của tôi.
Nguồn: Cafebiz