Tin tức Đời sống - xã hội

Căn bệnh “mất trí” của người trẻ: Dễ dàng quên đi lòng tốt của người khác và giỏi ghi nhớ sai lầm vô ý của họ đối với mình

 

Nhớ dai lỗi của người khác là tự đem “rác” của họ về cất trong đầu mình. Vậy chúng ta còn muốn phí hoài cuộc sống để đi ghi nhớ và “học thuộc” những sai lầm của ấy để làm gì?

 

 

01

Có một số người lạ lắm: Ai giúp họ thì họ chỉ nhớ trong tức thời, sau đó quên ngay. Và nếu như ân nhân của họ vô tình phạm phải sai lầm, họ sẽ là người đầu tiên “chì chiết” chứ không phải ai khác. Người quên mau, thù lâu rất dễ quên đi lòng tốt của người khác nhưng lại nhớ cực kì dai và khó từ bỏ những lỗi lầm do người khác gây ra.

Do đó, trong sự tương tác giữa người với người, chúng ta luôn vô tình bỏ qua hạnh phúc do bên kia mang lại nhưng luôn nhớ những thiếu sót và sai lầm của họ, không thể buông bỏ những lỗi lầm vô ý này và thậm chí những sai lầm này sẽ giết chết tất cả những điều tốt đẹp trong mối quan hệ của họ.

Nhớ dai lỗi của người khác là tự đem “rác” của họ về cất trong đầu mình. Mỗi phút chúng ta để tâm đến chuyện không tốt thì mất đi một phút vui vẻ không thể lấy lại. Cuộc đời này ngắn lắm, sẽ chẳng ai có khả năng và trách nghiệm níu giữ cho ta những giây phút tận hưởng cuộc sống đang vùn vụt trôi qua. Vậy chúng ta còn muốn phí hoài cuộc sống để đi ghi nhớ và “học thuộc” những sai lầm của người khác để làm gì? Sao không thuộc nổi công ơn họ đã từng giúp bạn?

Lôi sai lầm của người khác ra bàn luận chỉ khiến cho năng lượng tiêu cực giữa hai người ngày một tăng lên, những định kiến ​​trong lòng chúng ta ngày càng sâu đậm như thể những vết sẹo không thể xóa hết được.

Đồng ý rằng, sai là cần phải phê bình nhưng đã phê bình rồi thì đừng lôi lỗi lầm ấy ra nhắc lại vì buồn miệng hay nói cho vui. Nhiều mối quan hệ ngỡ đâu có thể được giải tỏa chỉ bằng cách ngồi xuống trò chuyện và giải quyết trong hòa bình, nhưng một số người lại giải quyết trong căng thẳng, bới móc những sai lầm trong quá khứ của nhau ra, để rồi không những không được hóa giải mà thù càng lúc càng sâu.

02

Tôi đã đọc một câu chuyện như sau: Một người mẹ chuẩn bị bữa sáng cho một đứa trẻ sắp đến trường. Để đứa trẻ không phải chờ  đợi quá lâu, cô thức dậy sớm hơn thường lệ 20 phút đề chuẩn bị bữa sáng và đánh thức đứa trẻ dậy khi đồ ăn sáng nguội đến nhiệt độ thích hợp. Một ngày nọ, cô không khỏe nên dậy muộn. Đứa trẻ nghĩ rằng mẹ mình đã thổi sữa nguội nên uống và bị bỏng sữa nóng. Tức giận, cậu đổ lỗi cho mẹ tại sao có một việc cỏn con này mà mẹ cậu cũng làm không xong. Đứa trẻ này chưa bao giờ mẹ cậu đã cực khổ như thế nào để chuẩn bị bữa sáng, cậu chỉ nghĩ cho bản thân cậu mà thôi. Bà mẹ đã nấu hàng trăm bữa sáng nhưng đứa con chẳng hề cảm nhận gì. Nhưng chỉ một lần dậy trễ lại là sai lầm nghiêm trọng của bà và hậu quả là đứa con trách móc mẹ vụng về.

Câu chuyện trên chỉ là một phần nhỏ trong muôn vàn câu chuyện diễn ra trong cuộc sống thường nhật. Đôi khi lòng nhiệt thành của một người dù chỉ một lần thôi cũng khiến người đối diện xao xuyến và cảm động. Nhưng nếu lòng nhiệt thành đó diễn ra mỗi ngày, đều đặn thì dần dần thì một số người sẽ coi đó là bổn phận và trách nhiệm của bạn. Khi bạn thực hiện chưa đúng vì một nguyên nhân nào đó, họ sẽ trách mắng bạn như thể đây là lỗi lầm của bạn.

Có lẽ tất cả chúng ta đã gặp phải một tình huống tương tự trong cuộc sống. Nhiều người thích tận dụng lòng tốt của người khác mà không mong muốn đáp lại, dần dần họ không chỉ làm quen với sự hiện diện của lòng tốt đó, mà thậm chí họ còn coi đó là mặc định. Khi người ban ân huệ cho bạn làm sai, bạn chỉ thấy lỗi lầm đó, còn những việc họ làm thì bạn quên sạch dành sanh. Như mọi người đều biết, tất cả những nỗ lực và lòng khoan dung của bên kia đều xuất phát từ sự chân thành của họ đối với chúng ta, nơi chứa đựng thiện chí và sự ấm áp vô hạn.

Trong trường hợp này, tại sao chúng ta lại hoàn toàn bỏ mặc lòng tốt của họ, quên đi lòng tốt của họ và nhấn chìm trái tim và tâm hồn của họ xuống bùn lầy vì một chút sai lầm của họ hoặc một lỗ hổng khiến chúng ta phật ý?

03

Đừng bỏ rơi vẻ đẹp tâm hồn của một người chỉ vì một lỗi lầm nhỏ của họ và đừng quên ơn của người khác chỉ vì hận thù họ.

Trong cuộc sống, không ai có nghĩa vụ phải giúp bạn nhưng một số người sẵn lòng giúp đỡ bạn vì họ là người nhân hậu. Vì vậy, thay vì ghi nhớ và bới móc những sai sót của người khác khi bạn có cơ hội và phóng đại chúng quá mức, tốt hơn là học cách biết ơn và suy nghĩ về những gì người khác đã làm cho bạn.

Sự nhiệt thành giúp đỡ bạn có thể xuất phát từ tình cảm sâu sắc mà họ dành cho bạn, dù họ sai hãy từ từ nói và góp ý cho nhau cùng tốt hơn. Đừng bận tâm đến điểm sai lầm vô ý đó và hãy tìm hiểu để hiểu họ hơn.

Bạn bè giúp đỡ và hỗ trợ chúng ta bằng một trái tim chân thành. Đừng đổ lỗi cho họ vì sơ suất, cũng đừng coi đó là bổn phận của họ với bạn, hãy biết ơn, quan tâm và chia sẻ với nhau nhiều hơn.

Các thành viên trong gia đình chăm sóc và đồng hành cùng chúng ta vì giữa họ và bạn có mối quan hệ huyết thống, vì vậy đừng bất mãn với những thiếu sót của họ nữa, mà hãy quan tâm nhiều hơn, yêu thương và kính trọng họ nhiều hơn.

Cho dù đó là người yêu, bạn bè hay gia đình, cuộc gặp gỡ nào cũng là một cái duyên. Đừng để việc đổ lỗi rằng mối quan hệ của bạn bị sứt mẻ do khoảng cách hay thời gian, đừng quên đi lòng tốt của người khác vì một lỗi lầm nhỏ của họ. Chúng ta nên học cách quan tâm và biết ơn nhiều hơn là đổ lỗi cho người khác.

 

 

Theo Trí thức trẻ