Tin tức Đời sống - xã hội
Định kiến tuổi 30: Từ bao giờ mà số tuổi lại biến thành một deadline? Xin đừng tự “đóng băng” cuộc sống của chính mình
Con đường của người trưởng thành như một cây cầu độc mộc, chỉ cần dám bước đi, không từ bỏ, không vội nản lòng, can đảm đối diện với thăng trầm cuộc sống. Bạn sẽ nhận ra, phong cảnh bên kia cây cầu còn đẹp hơn rất nhiều so với những người đi trên mảnh đất bằng phẳng.
1. Tại sao sau 30 tuổi, nhiều người trở nên “sợ hãi”?
Trải qua tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, đến 30 tuổi, con người ta trở nên trưởng thành, chín chắn và thận trọng hơn.
Có người nói rằng, tuổi 30 là một deadline, là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời.
Đến 30 tuổi, bạn phải xác định rõ ràng được mục tiêu cuộc đời mình là gì và phương hướng phát triển nó thế nào. Chúng ta không chỉ tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình, mà còn phải gánh vác trách nhiệm của cả một gia đình.
Một nữ độc giả từng gửi tin nhắn cho tôi với nội dung:
“Năm nay, tôi đã 31 tuổi, một mình làm việc ở thành phố lớn, vẫn còn độc thân.
Mỗi lần về nhà, người thân, hàng xóm và bạn bè tôi thường góp ý, thậm chí là khen chê đủ kiểu, nghị luận nhiều nhất là về vấn đề hôn nhân của tôi.
Lúc đầu tôi cũng không để ý lắm. Nhưng sau khi được giới thiệu đi xem mắt hơn 2, 3 chục lần mà không thành, tôi cũng bắt đầu thấy lo lắng theo.
Tôi rất muốn sống thuận theo tự nhiên, duyên tới thì tiếp nhận, không lo nghĩ như trước. Hơn nữa, tôi vừa muốn chuyên tâm cho công việc như khi mới tốt nghiệp, vừa muốn đổi sang công ty mới để có lương cao hơn bằng bạn bằng bè…”
Cô gái ấy, đã xem 30 tuổi như một cái rào cản lớn không thể vượt qua được. Nhưng thực ra, chỉ cần cô ấy có thể bước chân qua rào cản, cô ấy đã có thể bước vào đường đua chính thức.
Cuộc sống mà, có nhiều người xung quanh, bản thân họ còn chưa xác định được đời mình sẽ sống tiếp thế nào, đã vội bình luận đủ kiểu về cuộc sống của bạn:
“30 rồi đấy, lo kiếm cái công việc ổn định vào, như con của cô đây này…”
“Con chú mới tốt nghiệp đã có chồng rồi đấy, cháu đừng có ở nhà suốt, lo kiếm tấm chồng về lo thân…”
“Mày nhìn tao đây này, gia đình ổn định, nhà chồng thương yêu, công việc thăng tiến. Hơn 30 tuổi rồi, lo mà đổi, tìm cái công việc lương cao chút…”
Lúc này, có nhiều người sẽ trở nên lo âu, không còn dám muốn làm gì thì làm như trước nữa, bắt đầu thận trọng suy nghĩ, sợ bị người khác lại nói ra nói vào hoặc đổi phương hướng cuộc đời theo cách suy nghĩ của người khác.
Con đường của người trưởng thành như một cây cầu độc mộc, chỉ cần dám bước đi, không từ bỏ, không vội nản lòng, can đảm đối diện với thăng trầm cuộc sống. Bạn sẽ nhận ra, phong cảnh bên kia cây cầu còn đẹp hơn rất nhiều so với những người đi trên mảnh đất bằng phẳng.
2. Tuổi càng lớn, càng “khắc chế” bản thân
Càng trưởng thành, con người ta càng tự mình học cách “khắc chế” bản thân, không dám hiện đau thương ra mặt, không dám than vãn, và cũng không dám… theo đuổi con người thật của mình.
Nhiều năm trôi qua, những giấc mơ thời tuổi trẻ để gió mang đi, có thứ đã đạt được, có thứ bản thân không dám nghĩ về.
Đôi lúc công việc không thuận lợi, muốn xin nghỉ việc, đi đến một nơi xa, nhưng nghĩ đến hóa đơn tiền nhà, tiền điện hàng tháng nên đành thôi.
Còn nhỏ thì mong lớn nhanh để làm những gì mình thích. Nhưng lớn rồi, đủ năng lực rồi lại phải cố tình tự kiềm nén bản thân, không dám từ bỏ cái cũ, cũng không dám bắt đầu cái mới. Vì bản thân sợ mất đi, sợ ánh mắt của người xung quanh.
Vì gia đình, cuộc sống, nhiều người trong chúng ta chỉ đành che giấu đi ước mơ của riêng mình, cẩn thận che giấu cảm xúc thực sự. Và mỉm cười đối mặt với mọi thứ, giả trang thành một người trưởng thành hạnh phúc, không bị thứ gì chi phối.
Thỉnh thoảng, vào nửa đêm, chúng ta thường mơ lại những ước mơ thời tuổi trẻ, rồi giật mình thở dài: Cuộc sống lý tưởng của tôi không phải thế này!
Thế nhưng bạn có từng nghĩ đến chưa? Cuộc sống không chỉ dừng lại ở tuổi 30, đừng tự mình giới hạn chính mình, cũng đừng để định kiến của người khác giới hạn cuộc sống của mình.
3. Đừng bao giờ tự “đóng băng” cuộc sống của chính mình
Có một số con đường, nếu không đi bạn sẽ không thể biết được, nó là ngõ cụt hay con đường cái rộng lớn.
Có một số thứ, nếu không thử làm, bạn sẽ không biết được khả năng của mình sẽ đến đâu.
Trong những ngày mà chúng ta chán nản, dễ dàng thừa nhận thất bại, có biết bao người đang cố gắng chiến đấu không ngừng nghỉ để chống lại tuổi tác, viết lên chương truyện tuyệt vời tiếp theo cho cuộc đời mình.
Mỗi người đều có cuộc sống riêng, đừng vội quan tâm đến ánh mắt của người khác về mình.
Con đường phía trước còn rất dài, đừng đòi hỏi thấy liền kết quả, cũng đừng hoang mang mà lùi lại phía sau.
Dù bạn đang bao nhiêu tuổi đi nữa, chỉ cần bạn có đủ năng lực, tự tin, nhiệt tình, đủ chăm chỉ, nỗ lực, cuộc sống nhất định sẽ không bỏ rơi bạn.
Bạn có thể làm một người ít nói, nhưng hãy làm một người hành động nhiều. Phần đời còn lại, mong mỗi người chúng ta đều sẽ can đảm tiến về phía trước.
Theo Trí thức trẻ